Gia Cát Lượng (Trung: 诸葛亮 <諸葛亮> (Gia Cát Lượng)/ Zhūge Liàng) tự là Khổng Minh (181–234)[1], hiệu là Ngọa Long tiên sinh, là nhà ngoại giao và đại thần của nước Thục thời Tam Quốc.
Gia Cát Lượng được biết đến chủ yếu qua danh tác Tam Quốc Diễn Nghĩa. Trong tác phẩm này, ông được nhà văn La Quán Trung ca ngợi là một quân sư có khả năng "liệu việc như thần", một nhà ngoại giao cự phách và cũng là một nhà phát minh tài năng. Đóng góp lớn nhất của Gia Cát Lượng chính là việc giúp hình thành thế chân vạc tam quốc, liên minh Thục-Ngô chống Tào. Ông được công nhận là chiến lược gia vĩ đại nhất và xuất sắc nhất của thời đại của ông, và được so sánh với một chiến lược gia tài ba khác của Trung Quốc là Tôn Tử.
Được
Trả lờiXóa